Thứ Hai, 3 tháng 10, 2011

ĐỒNG ĐỘI ƠI!

Đồng đội ơi! bao năm xa cách
Nhớ những ngày cùng nhau vào chiến dịch
Gian khổ không sờn quyết trí lập công
Anh ở bên đông tôi ở bên tây
Hai đứa ở hai đầu nỗi nhớ
Mùa mưa đến muỗi vắt nhiều vô kể
Sốt rét từng cơn tóc rụng da chì
Mùa khô về cỏ cháy rừng xác xơ
Những lần lên chốt nhường nhau từng ngụm nước
Đào hầm thâu đêm chặn địch nống ra
Bảo vệ đường cho xe tải đi qua
Đưa hàng vào bê ba bê bốn
Những hôm tối trời vượt sông Sê Rê Pốc
Gài mìn ngăn giặc hành quân
Đêm đông Buôn Đôn rét cắt da cắt thịt
Viên kẹo 702 giúp ta ấm lòng
Cùng đồng đội lập những chiến công
Xe giặc cháy ta trở về hậu cứ
Mùa khô qua đi mùa mưa lại đến
Vòng tuần hoàn đời lính quản chi
Ngày chiến thắng người còn người mất
Thắp nén nhang thơm cho những linh hồn
Nơi chín suối ấm tình đồng đội
Đồng đội tôi giờ mỗi người một ngã
Trải dọc ba miền cả Bắc Trung Nam
Đứa giàu sang đứa thiếu hụt đủ đường
Nhưng không thiếu được tình thương đồng đội
‘’Miễn là ta mãi tìm nhau
Miễn là ta mãi trước sau
Yêu thương đời lính giàu nghèo kể chi’’

Đồng Nai ngày 3-10-2011

Chú thích; Buôn Đôn của tỉnh Đắc Lắc
702 là loại kẹo chống lạnh; Sê Rê Pốc tên một dòng sông
Ba câu thơ cuối trích của tác giả Nguyễn xuân Thảo trong bài " đồng đội tôi"